Tháp Bánh Ít được xây dựng cuối thế kỷ XI, đầu thế kỷ XII, thuộc Vương triều Chăm pa cổ.
Đây là một nhóm tháp đại diện cho giai đoạn chuyển tiếp từ phong cách Mỹ Sơn A1 sang phong cách Bình Định, kết hợp hài hòa hai vẻ đẹp của hai xu thế: Nhịp nhàng, trang nhã và khỏe khoắn, hoành tráng của kiến trúc Chăm pa.
Tháp Bánh Ít cũng là quần thể tháp có số lượng nhiều nhất gồm 4 tháp: Đền thờ chính hay còn gọi là tháp Chính (Kalan), tháp Cổng (Gopura), tháp Lửa (Kosagrha), tháp Bia (Posah). Nơi đây xưa là trung tâm của ba thành cổ Chăm pa vương triều Vijaya: Thành Thị Nại, thành Cha và thành Đồ Bàn, với hoạt động kinh tế (gốm cổ Vijaya) và trung tâm thương mại (Cảng Thị Nại).
Vì có chức năng làm cổng dẫn vào khu đền tháp nên tháp có 2 cửa thông nhau theo hướng Đông – Tây và nằm cùng trục thẳng với cửa tháp chính trên đỉnh đồi. Ảnh: Hoàng Vinh.
PV (T/h)